Tuesday 4 March 2014

Nguyễn Thanh Sơn (nhà phê bình văn học) chỉ giỏi ngụy biện



Nhân hôm nay ươn người, mình lẩn thẩn phát... Số là ngày xưa mình có dạy ông Primakov một buổi thành ra ông ấy chỉ có thể gọi mình là thầy. Lúc dạy mình có nhấn mạnh người làm quan hệ quốc tế không được quên câu ABC là "không có đồng minh vĩnh viễn, không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có quyền lợi quốc gia là vĩnh viễn". Câu này có lần học trò mình truyền lại cho một thằng Việt Nam  (thằng Việt Nam học thằng Nga hai buổi cũng phải gọi nó là thầy thôi chứ sao). Thằng Việt Nam hiểu thế này:
Tóm lại, khi đưa ra một quyết định, lãnh đạo của một quốc gia phải đưa ra quyết định có lợi cho quyền lợi quốc gia của mình, cân nhắc tới các yếu tố địa chính trị, cân bằng quyền lực, ưu tiên đối ngoại...vv.

Rồi nó đứng trên lập trường của thầy nó, coi tổng thống cũ của Ukraina là một ông em hàng xóm, hôm qua còn ngoan ngoãn gọi dạ bảo vâng, hôm nay đã bị một thằng du côn đuổi sang nhà mình, rồi còn vác dao ra dọa mình. Thằng nào du côn? Thằng nào dọa thằng nào nhỉ?


Trên lập trường của thầy nó, đúng là quyết định của ông Putin chẳng có gì đáng ngạc nhiên.  Bênh vực Putin mới thật sự là điều đáng ngạc nhiên. Bênh vực công khai là điều đáng xấu hổ hơn nữa, và đáng xấu hổ nhất là không cần lý lẽ gì khác ngoài nắm đấm của kẻ mạnh.


Mình có nói quyền lợi quốc gia là cao nhất thật nhưng chẳng biết học trò mình đi dạy thằng kia thế nào mà nó lại suy được ra rằng "chuẩn mực đạo đức", "đạo lý", "luật quốc tế", những thứ mà so sánh với quyền lợi quốc gia, nó chỉ như giấy chùi đít, dùng để che mông khi cần. Mình có dạy nó rất kỹ rằng thấy người khác ăn cứt thì đừng bốc cứt ăn theo nhưng chắc Primakov không truyền dạy điều này cho Việt Nam.



Ở đời mình ớn nhất là những thằng nhân danh quyền lợi quốc gia. Lão Xta-lin còn gớm hơn. Chống Xtalin chẳng những là chống quốc gia mà còn chống cả giai cấp vô sản toàn thế giới. Chuyện này mình không dạy vì nghĩ là ai cũng biết rồi. Nhưng Primakov không nói nên thằng Việt Nam không hiểu được Putin chẳng vì quyền lợi của ai hết ngoài cá nhân nó và con bồ nó.


Thằng Việt Nam thật ra cũng khổ trước ngã ba lòng:
Nên chửi hôi nước Nga, để nó cáu lên không bán vũ khí cho nữa, trong tình cảnh Mỹ vẫn chưa cho phép bán vũ khí sát thương cho VN? Hùa theo Nga, chẳng làm cộng đồng quốc tế ngạc nhiên về phản ứng của một quốc gia cộng sản có bề dày đi theo đuôi Nga, nhưng có thể chiếm được sự hài lòng của chính phủ Nga? Hay tốt hơn là im mẹ nó mồm ("chúng tôi đang theo dõi với sự quan ngại sâu sắc") vì nhỡ sau này thằng TQ nó cũng làm thế với mình?

Đó là cái khổ của thằng muốn làm bạn với tất cả mọi người và chẳng thật sự là bạn của ai cả. Thế cho nên mình muốn nhắn Primakov mấy lời:
-Ngày mai thằng Tàu qua lấy Hải Sâm Uy, mày nhớ giương mắt lên nhìn xem thằng Việt Nam lấy lòng đứa nào nhé. Có mấy cái tàu nát thì mau mau bán cho nó đi để chúng nó còn kiếm chác. Mày không bán cho nó cũng chẳng có thằng nào mua đâu!

Ai cũng biết, chỉ những thằng LIKE được cái ngã ba lòng đó là không biết. Mình đâm ra hoang mang hết sức vì người Việt Nam được tiếng là rất thông minh, không khiêu khích đồng bào bằng những câu đại loại:
À mà thế thằng TQ nó cũng làm thế với mình thì các bác hải ngoại về nước chiến chứ nhỉ, hay lại ra trước Sứ quán nó phản đối mạnh mẽ?

Các bác hải ngoại yêu nước Việt có kém Nguyễn Thanh Sơn không? Dù họ chỉ ra sứ quán để phản đối thì hành động đó cũng đã phục vụ cho quyền lợi quốc gia rồi. Tại sao họ cứ phải yêu nước theo cái cách của những người như Sơn chỉ dạy?

Thôi, lẩn thẩn thế là đủ rồi.

1 comment:

  1. Nguyen Thanh Son
    13 hours ago near Ho Chi Minh City, Vietnam · Edited
    Nhân hôm nay ươn người, lẩn thẩn phát...Ngày xưa đi học, ông thầy mình là ông Primacov (Evghenhi Maximovich) có nhấn mạnh người làm quan hệ quốc tế không được quên câu ABC là "không có đồng minh vĩnh viễn, không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có quyền lợi quốc gia là vĩnh viễn". Tóm lại, khi đưa ra một quyết định, lãnh đạo của một quốc gia phải đưa ra quyết định có lợi cho quyền lợi quốc gia của mình, cân nhắc tới các yếu tố địa chính trị, cân bằng quyền lực, ưu tiên đối ngoại...vv. Cho nên, đứng trên quyền lợi quốc gia của Nga, quyết định của ông Putin chẳng có gì đáng ngạc nhiên. Không ai muốn một ông em hàng xóm, hôm qua còn ngoan ngoãn gọi dạ bảo vâng, hôm nay đã bị một thằng du côn đuổi sang nhà mình, rồi còn vác dao ra dọa mình. Khi quyết định vấn đề có liên quan đến quyền lợi quốc gia, thì nó là cao nhất, và những siêu cường như Nga, Mỹ, Anh, Pháp...sẽ sẵn sàng nhổ toẹt vào cái gọi là hiệp định hiệp ước hay thỏa thuận, cũng như những cái gọi là "chuẩn mực đạo đức", "đạo lý", "luật quốc tế", những thứ mà so sánh với quyền lợi quốc gia, nó chỉ như giấy chùi đít, dùng để che mông khi cần. Thái độ du côn "bố mày cứ làm thế đấy, chúng mày làm gì tao tốt" là thái độ quen thuộc của các siêu cường. Chúng làm thế được, vì đúng là chẳng ai làm gì chúng được. Gruzia là một ví dụ điển hình, bị vả cho một cái lệch mặt, giờ im thít

    Cho nên, cái nên bàn có lẽ là VN nên có thái độ như thế nào trong trường hợp này, đứng trên góc độ quyền lợi quốc gia? Nên chửi hôi nước Nga, để nó cáu lên không bán vũ khí cho nữa, trong tình cảnh Mỹ vẫn chưa cho phép bán vũ khí sát thương cho VN? Hùa theo Nga, chẳng làm cộng đồng quốc tế ngạc nhiên về phản ứng của một quốc gia cộng sản có bề dày đi theo đuôi Nga, nhưng có thể chiếm được sự hài lòng của chính phủ Nga? Hay tốt hơn là im mẹ nó mồm ("chúng tôi đang theo dõi với sự quan ngại sâu sắc") vì nhỡ sau này thằng TQ nó cũng làm thế với mình?

    À mà thế thằng TQ nó cũng làm thế với mình thì các bác hải ngoại về nước chiến chứ nhỉ, hay lại ra trước Sứ quán nó phản đối mạnh mẽ?

    BTW, ông thầy mình sau khi dạy mình được hai buổi thì ra làm Thủ tướng Nga rồi làm Giám đốc cơ quan tình báo trung ương

    ReplyDelete