Tuesday 20 May 2014

Lê Kiên Thành nên ngừng PR cho Lê Duẩn


Lâu lâu Lê Kiên Thành lại nhảy ra bênh bố một chặp. Vừa bênh bố vừa đá đểu bọn lãnh đạo vô ơn hiện nay.  Đá rất đểu, có điều bênh lại rất vụng.

Ông mở miệng chê:
tôi thấy buồn. Chẳng phải vì người Trung Quốc bây giờ quá giỏi mà vì người Việt Nam bây giờ quá chủ quan. Những việc làm đó thực ra cũng chỉ thể hiện sự cẩu thả của một số người cụ thể có liên quan. (link)

Ông không nghĩ rằng bố ông cũng chủ quan ư? Có lẽ là không, vì ông dám khen:

Tất nhiên, cha tôi là người không hề bất ngờ vì ông và Đảng cũng đã có sự tiên liệu và chuẩn bị trước.(link)

Nói khoác. Chính ông cũng biết và viết rằng:

Ngày 16.2, báo động cấp 1 toàn quân được chuyển xuống cấp 3.
Sáng thứ bảy,17.2.1979, Trung Quốc tấn công trên toàn tuyến biên giới. (link)
Trong ngày 17-2 đó, bố ông vẫn đủng đỉnh làm đám cưới cho ông
Đó là tiên liệu và chuẩn bị kiểu gì?

Ông lấy làm tự hào:

Tôi từng đến cửa Hữu nghị quan sau ngày 17/2/1979. Hồi đó, ở chỗ Trung Quốc trưng bày những kỷ vật về mối quan hệ của hai
nước, có tất cả những tấm ảnh lãnh đạo Việt Nam qua nhiều thế hệ, trừ cha tôi. Trong sâu thẳm, tôi tự hào vì điều đó: Cha tôi, Tổng Bí thư Lê Duẩn là người quyết bảo vệ đến cùng từng tấc đất ở đây. (link)

Thật ra điều đáng tự hào chính là làm sao để khỏi phải bảo vệ đến cùng từng tấc đất ở đó. Dẫn dắt đất nước vào một cuộc chiến khiến cho đất nước khánh tận có thể là niềm tự hào được sao? Bị Trung Quốc coi là đứa ăn cháo đái bát, không cho ngồi chung chiếu với những kẻ bán nước khác thì có gì đáng để tự hào? Đừng có nhận vơ công trạng bảo vệ tổ quốc. Bố ông bảo vệ cái gì sau khi đã thế chấp cả đất nước và dân tộc cho đàn anh phương Bắc để chơi xả láng ván bài giải phóng miền Nam? Thằng Tàu đòi nợ, Lê Duẩn quỵt nợ và nhân dân phải trả nợ thay cho ông ta, chỉ có thế thôi.



Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Mao Trạch Đông, Chu Ân Lai là người thế nào mà có thể là bạn của Lê Duẩn?: 

Chu Ân Lai vốn là người rất kín đáo và chừng mực. Phải là tình bạn sâu sắc thì ông mới có thể chia sẻ như vậy với cha tôi.
(link)
Người ta vẫn nói rằng, vì cha tôi mà quan hệ Việt Nam và Trung Quốc xấu đi. Thế nhưng, có lẽ họ không biết, năm 1961, tại Đại hội 81 các Đảng Cộng sản tổ chức tại Mátxcơva, Khrushchev đưa ra những ý kiến phê bình gay gắt Đảng Cộng sản Trung Quốc. Tại cuộc họp đó, duy nhất Đảng Lao động Việt Nam mà cha tôi là trưởng đoàn, đứng lên phản đối.
(link)

Cái giá của tình bạn đó thật là đắt. Ông còn chưa mở mắt ra sao?



Người ta hãi bố ông lắm rồi, chỉ muốn quên đi cái thời kỳ tăm tối ấy. Như ông đã viết:
Thiếu, đói... chỉ là yếu tố rất nhỏ trong 2 chữ KHÓ KHĂN đó.
(link)


Và như ông đã thấy: 

Những gì mà hôm qua cha tôi từng tâm đắc như "xây dựng cấp huyện" và "tinh thần làm chủ tập thể" mà hôm nay không ai nhắc lại, 

Đừng có mà vẽ vời:
Cổ phần hóa thực chất là đang làm chủ tập thể. 
(link)
Chỉ giỏi chơi chữ mà thôi. Một đằng người ta biết tiền của người ta là của người ta ; một đằng không biết tiền của ai là của ai. Thực chất là khác nhau chứ hả?


Dân bây giờ vẫn khổ lắm, nhưng xin ông đừng có xỏ xiên lãnh đạo bằng cách mỵ dân:
“Dân còn biết phẫn nộ, là phúc của dân tộc vẫn còn”
(link)
Nói như thế tức là rủa dân tộc này vô phúc dưới thời của bố ông, vì thời ấy cả nước đói đứt hơi mà không ai dám phẫn nộ.


Lạ quá, lúc này tìm được một người còn thương nhớ Lê Duẩn cũng đã rất khó:

Thực ra bạn bè, đồng chí của cha tôi cũng không còn bao nhiêu.
(link)
Chính vì thế mà Lê Kiên Thành mới phải đứng ra làm thay công việc lẽ ra bọn cựu thần phải thường xuyên làm. Nhưng thôi, đó là phận làm con ; chúng tôi không dám chê. Chúng tôi chỉ chân thành khuyên ông nên ngừng lại, đừng có bô bô khoe mình là con nhà Lê Duẩn nữa:
Cháu nói thật với chú, đối với cháu không có cái danh nào cao hơn cháu là con của ba cháu. Cháu mà làm đến thứ trưởng, bộ trưởng chẳng hạn thì đến khi cháu chết đi, người ta cũng chỉ nói là "con ông Duẩn" thôi chứ không nhắc đến tên cháu đâu.
(link)

Sẽ đến ngày ông cầu mong đổi họ thay tên để sống cho yên thân. Ngày ấy không còn xa đâu.



1 comment: